Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

Đá ngô nghê..!!

Ngỡ đâu đã chết…


          Hòa lẫn màn sương trắng


                   Tỉnh mộng…


                             Chợt … hư không…


Chết… lặng…


Mệt nhòa…


          Phù du ảo ảnh bên ta


                   Đáng gì đâu…!!


Hỏi ai… Hỏi người?


          Ai bên cạnh đời mình hiểu


                   Nhìn quanh…


                             Ai hiểu, trông mong tìm tri âm, tri kỷ


                                      Chỉ có ta hỏi tiếng lòng.


Người hiểu mình tự vấn mình thôi


Ta cần gì? Mạch sống mình ở đời là gì?


Trách can chi thói đời nhiễu nhương.


Gào thét, chửi rủa, trút hờn căm trong câu chữ?


Hỏi có đáng chi?


Đừng cười cợt mà lòng trống trãi.


Bởi cô đơn, chốn hoang xa mãi miết.


Ngựa hoang tàn…


Bụi mờ đường xa mong chốn dừng chân.


Là ta… Đơn độc…


Cười… Đớn đau vùi mình trong câu chữ.


Oán chi cuộc đời…??


Tĩnh tâm. Chỉ chính ta tự vẫn lòng.


Vinh nhục, hèn sang, thành công, thất bại…


Nhợt nhạt, cát bụi mờ xa. Ảo ảnh. Phù du.


Bao nhiêu đủ để vừa lòng con – người???


Đừng mong ai cả??? Chỉ có ta – ta thôi…


Ai bảo Đá không có tình yêu, ngỡ nhìn nó vô tri? Được mấy ai lắng nghe tiếng lòng của Đá…??? Thời gian, gió sương, mưa gió làm mòn đau đá. Đá biết mình đau? Hay Đá cứ trơ lỳ, im lặng như con người vẫn thấy.


Làm sao em biết bia đá không đau


Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng


Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau”


(Trịnh Công Sơn)


 


Đá buồn, đá đau, chìm mình trong im lặng. Vô tri, vô giác, không cứng, xù xì để bương mình trong nắng, trong minh, trong gió bể mưa chiều. Đá có biết cười hay chỉ khóc lặng lẽ?? Ai hiểu, ai biết. Con người đâu nhìn thấy được gì, ngoài một tảng đá to, những viên sỏi cuội nhỏ bé.


Lắng tai nghe rỉ rả tiếng nước chảy, gió sương ngày qua ngày bào mòn đá. Ngây ngô đứng lặng không dịch chuyển. Được sinh ra từ đâu đá đứng sống và mang linh hồn ở đó! Đá sinh ra từ đâu???


 


“Nhìn cuộc đời như trò trẻ chơi, nhìn cuộc đời như tuồng sân khấu
Đôi khi ta nghĩ mình như hạt cát trong biển khơi, ôi phù du…”


                                    (Sỏi đá buồn tênh – Nhật Ngân)


.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét