Đừng hỏi vì sao ta yêu người.
Đã từ rất lâu rồi trái tim ta không biết cảm giác của sự rung động hay cái cách lỗi nhịp của con tim
Đứa con gái khô cằm như em rất khó yêu, để dành tình cảm cho một ai đó thì phải có gì đó ấn tượng. Đừng hỏi vì sao ta yêu người, cái tình yêu mơ hồ. Tình cảm dành cho người một cách lặng lẽ, thường lắng nhìn một cách lén lút những tiếng thở mệt mỏi, cái cười sảng khoái, và cả cách anh hay say xỉn khi trở về nhà.
Đừng hỏi đó có phải là tình yêu không nhé!
Đơn giản em chỉ cần vô tình anh cười và nhìn em bất chợt, để em thấy còn có chút niềm vui len lỏi.
Đừng vội hỏi gì con tim hay cảm xúc của em lúc này nhé!!
Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013
Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013
TRĂNG ƯỚT…
Đêm nay trăng rơi nghiêng. Đưa tay chạm vào kí ức xưa cũ, lặng lẽ tôi quên
những nỗi buồn. So vai lại để nhắc mình đừng nhớ. Kĩ niệm vỡ òa trong câu ca
loang lỗ - “Đừng gọi tên nhau”. Đưa tay chạm vào những điều ngủ sâu. Đừng khóc nhé, dù nỗi đau
còn nhức. Em nhớ. Giấc mơ kia tình không còn là thực. Em đừng đi tìm nữa. Vốn
dĩ chúng ta không nhớ những ngày tháng mà nhớ những khoảnh khắc được hằn in. Chỉ
là tôi tự dày vò mình , cũng tàn nhẫn như cái cách tôi buộc mình phải quên ai
đó trong cuộc đời mênh mông này. 3 năm. Mọi thứ đã khác xưa quá nhiều! Tôi thấy
xót xa.Tôi ngỡ ngàng vẫn là tôi cũ mục.
Trăng muôn đời là trăng. Hỏi bao nhiêu tuổi trăng già?? Mùa
thu về cơn mưa Ngâu còn nhức… Ơ hờ đi tôi để lãng quên cho mình được lãng du…
P/s: Viết cho mùa Ngâu lại về. Để ta được quên đi những gì
đáng quên…!!!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)