Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2008

Viết cho những ngày mưa

   Mưa!
Mưa trong tiềm thức của ai đó có khi là một kỷ niệm buồn, có khi là lạnh lẽo, là cô đơn là trống vắng, có khi lại là những phút giây ngọt ngào, hay một kỷ niệm chưa đặt tên.. còn với Nó mưa không là gì cả nhưng lại cũng là tất cả.


Nó ghét mưa. Đó là những cơn mưa phùn ảm đạm. Đó là lướt thướt mưa Xuân. Mưa mà như là bụi ấy. Nó ghét sự nhớp nháp của những trận mưa đó. Mưa chỉ làm cho khung cảnh thêm não nề mà thôi. Những ngày đó mặc áo mưa cũng dở mà không mặc cũng chẳng xong. Mưa không đủ ướt áo ngay nhưng cứ từ từ làm cho con người ta run rẩy. Mưa làm cho những con đường trở nên nhem nhuốc. Không gian lặng ngắt, cảnh vật hiu hắt buồn. Nhưng...



Nhưng nó thích mưa rào. Những trận mưa xối xả như cuốn phăng đi mọi ưu tư phiền muồn của lòng người. Mưa cuốn trôi đi những bụi bặm những tàn dư của cuộc sống. Mưa làm sạch không gian. Mưa tráng bóng con đường. Mưa gột rửa . Mưa làm cho cảnh vật thêm sức sống. Tất cả như thay một tấm áo mới, khuôn mặt mới. Sau cơn mưa trời trong veo, không gian trong lành, lòng người thanh thản. Thật tuyệt với. Nó thích mưa rào. Thích phóng xe lao đi trong mưa. Thích nhìn mọi người mải miết chạy mưa. Cuộc sống khi đó thật vội vã, thật náo nhiệt, thất hối hả. Đó với nó là một cảnh sống thực sự và hơn hết nó biết người ta vội vã thế kia là để tìm một nới trú ẩn... Nó thích những ngày mưa. Mọi người trong nhà nó cùng quây quần, cùng nhau trò chuyện, cùng làm mọi việc. Không khí gia đình thật ấm áp.



  Mưa ngăn bước chân người ta ra ngoài nhưng lại kéo con người lại gần nhau hơn. Nó không thích tránh mưa. Nó thích thi gan với mưa. Nhưng hiếm hoi lắm mới có lần nó trú mưa. Nó ghét cảm giác đó. Vẫn bị ướt, mà đã ướt rồi thì cho ướt luôn, và phải dừng lại nó như thấy cuộc sống bị ngưng trệ vậy, khó chịu lắm. Nó thích thi gan với mưa xem ai lỳ lợm hơn vậy. Nó thích phóng xe thật nhanh,vì đường chỉ có mình nó nên chẳng ảnh hưởng đến ai cả, nó co chân lên thích thú. hưng quan trọng hơn, Mưa dạy cho nó hiểu giá trị đích thực của ngôi nhà, sự thiêng liêng của tình cảm gia đình. Cuối cùng thì nó hiểu hơn mình là một đứa congái mới lớn nhưng có nhiều dòng suy nghĩ đan xen. Yêu mưa cũng là nó nhưng ghét mưa cũng là nó...?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét