Năm nay lại không được về quê ngoại ăn mùng 5 tháng 5 rồi. Mà không đúng đã mấy năm liền luôn, nhớ mọi khi năm nào cũng được về quê ngoại vào dịp này hết. Về quê là thắp nhang cho ông bà ngoại, cho cậu hai và về tung tăng trong các vườn thơm (dứa), mấy cây mít nữa. Chủ yếu về cho biết quê hương, bà con nếu không sẽ quên, nên năm nào cũng tranh thủ về.


Lúc sáng đến trường thi, đứa nào cũng xúm lạ với nhau hỏi về quê không, một cái lắc đầu buồn thiu của từng đứa tự nhiên thấy tội tội sao ấy, năm có một ngày này mà lại không được về thì ức khỏi phải nói rồi.


Rảo đi trên các chợ, trên các con đường nghe nhộn nhịp không khí mua chuẩn bị cho ngày này. Đặc biệt các mặt hàng về hoa quả, bánh các loại, sướng nhất là được nếm mùi vị của bánh ít, bánh ú tro… đủ các loại bánh. Hihi

Mà món bánh cũng lạ kỳ: Bánh tro làm bằng nếp ngâm vôi hoặc tro, không có nhân hoặc là nhân ngọt làm rất đơn giản, bánh gói bằng lá tre bương. Bánh nấu xong thành dạng một khối bột trong, mịn, lạt có màu nâu vàng như mật. Nhiều người không thích mùi tro còn mình thì khi cầm chiếc bánh lên, việc đầu tiên là đưa lên mũi hít một hơi cái mùi thơm đặc trưng ấy: mùi lá tre nấu, mùi tro hăng hăng. Nhớ lúc nhỏ ăn không quen nên thấy bánh gì mà khó ưa vậy, nhưng ăn dần rồi đâm ra thích luôn.


Còn bánh ít lá gai thì miễn chê.




Mít cũng thể thiếu vì có mùi thơm đặc trưng và người ta quan niệm để mùi hướng ấy vào ngày này là chủ ý để mang đến vị ngọt ngào và thơm của những ngày tháng còn lại của năm.


Và có cả thơm nữa!

Mấy đứa trong lớp không về quê được thì đành tự tổ chức theo kiểu của riêng mình, nhưng cũng thể nào bằng quê nhà được, đành vậy chứ biết làm sao. Còn nhiệm vụ phía trước mà. Tháng 5 ơi, ta yêu!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét