Thứ Hai, 25 tháng 5, 2009

Lại một chiều mưa...


Một chiều mưa. Mấy hôm nay trời ngày nào cũng âm u, vầng vũ...Người mình lúc nóng lúc lạnh, ngồi cũng khó chịu mà nằm cũng chẳng khá hơn... đâm ra bầu trời không thể sáng lên trong mắt của mình....

 

Ngồi nhìn mưa mà tự nhiên thấy buồn, mấy đứa với nhau xúm lại ngồi trông đứa nào cũng thả hồn nhìn với ánh mắt xa xăm. Có lẽ là nhớ nhà chăng, mỗi đứa đang men theo những ý nghĩ của riêng mình. Mưa không to, không lớn nhưng cứ lắc rắc vài hạt. Mưa cứ kéo dài như thế mãi đến đêm khuya mới dứt. Đã mấy hôm nay trời vẫn cứ mưa như vậy rồi.

 


 

Ngồi trong phòng trọ nhìn ra trời mưa, nghe những âm thanh nhẹ nhàng của bài hát "Yêu thương mong manh", có lẽ thế mà ai cũng lặng im mà không nói một lời nào. Đang thả hồn theo bài hát. Vì thực sự tôi rất thích nghe nhạc nhẹ, mà với giọng hát của Quang Dũng lúc này có lẽ làm cho sự im lặng của bọn chúng tôi càng trở nên sợ hơn thì phải.

"Anh, mình đã trao nhau nhiều hơn đã hứa
Mà vì sao đôi khi em thấy yêu thương thật quá mong manh. 
Dù biết cuộc đời tựa như những tháng năm kia đổi thay. 
Vẫn mong cho mình mãi bên nhau dài lâu .."



Theo những dòng suy nghĩ trong bài hát và chợt nghĩ những câu chuyện tình lướt vội qua tâm tư, "Yêu thương mong manh" sẽ như lời thì thầm ai đó bên tai... Có ai đó đã nói, tình yêu như con chim muốn tự do, nếu nắm chặt trong tay thì nó sẽ chết, còn nếu để nó tung bay, bạn sẽ mất tất cả.Ai cũng muốn níu giữ tình yêu của mình, muốn kề cận và được sở hữu giống như muốn cát luôn ở trong tay. Để rồi, đôi khi tình yêu cứ dần nhẹ rơi chút ít cũng như mỗi lần xiết tay. Cũng bởi lòng khát khao được yêu mạnh mẽ hơn sự chia sẻ tình cảm, tâm tư người mình yêu. Vô tình, người ta sẽ giật mình và hụt hẫng. Có khi nào bạn thấy mình chưa hòa mình trọn vẹn? Giữa khoảng cách chưa hoàn hảo ấy, bạn sẽ vẫn có thể mỉm cười nhẹ và tiếp tục bước đi. Còn trong tình yêu, khi bạn có cảm giác không an toàn, sự mong manh trong tình yêu sẽ lớn dần lên. Đến một lúc nào đó, lời nói bỗng tự dưng xa xôi, ..

"Em lòng vẫn khát khao được yêu mãi thế
Dù mai đây đôi ta đâu biết yêu thương mình sẽ ra sao
Người hỡi, tình mình tựa như những áng mây trôi về đâu
Hãy yêu nhau để có nhau mai về sau"


Có lúc tình yêu là sự cận kề của đôi lứa không cần bằng lời, chỉ từ những ánh mắt sẽ hiểu và càng thêm gắn bó. Nhưng khi đã "nhìn nhau lần nữa" để "ngọt ngào vẫn mãi trong nhau" .. sẽ thấy chút bâng khuâng rất nhẹ, và dường như chỉ là từ một phía, yêu thương đã dần nhạt phai ..

"Dù năm tháng đổi thay người hỡi
Những ngọt ngào vẫn mãi trong nhau
Bàn tay vẫn tìm nhau trìu mến
Và ta sẽ mãi yêu cho dẫu mai đây về đâu"



Môt chút vấn vương, một chút nuối tiếc, chút hương bay trong gió có thể được giữ lại dù chỉ bằng một bước chân dừng lại và cảm nhận. Đâu đó trong thế giới này, tình yêu tựa làn mây bay, tựa dòng thời gian trôi đi không thể tìm lại, mỗi người vẫn mong muốn chút tình nhỏ nhoi từng có bên nhau là mãi mãi ..

Tôi đang theo những dòng suy nghĩ bài hát, rồi quay sang nhìn mưa, đang me theo những lời bài hát về câu chuyện tình yêu, tôi nghĩ đến những câu chuyện tình mà tôi biết quanh tôi. Nhìn lên cánh cửa có dòng chữ mà hằng ngày tôi và Liên hay đùa và dán lên dòng chữ "hội người cao tuổi ông chê", thường ngày cứ dán bên ngoài cánh cửa, rồi nhìn và cười hả hê với ý tưởng điên rồ. Đến khi Mơ mới cất lên tiếng nói thì mới phá tan sự im lặng đến đáng sợ lúc này. Nhìn mưa tự nhiên nhớ nhà à, rồi tự nhiên Sinh khóc. Nhớ nhà quá mi à, tự nhiên những lúc như thế này ta thấy mình thật có lỗi . Lúc sáng thi ta làm bài không được, hè này ta không về nhà được, chắc ta ở lại trường. Nhìn cách nói chuyện của Sinh tự nhiên đứa nào cũng đang muốn khóc, còn chuyện của Sinh là gia đình không muốn cho đi học ngành này tiếp mà chuyển ngành khác học nên nó không về nhà đã gần nửa năm nay rồi.

Lúc đó tự nhiên Mơ cũng nói lên suy nghĩ của mình lúc này, ta thấy nhà ta khổ thiệt, cha đạp xích lô, mẹ bán vé số. Sáng không bao giờ dám ăn đâu, chỉ ăn sơ một chén cơm nguội là làm đến trưa mới về. Vậy mà ta ở trong này cứ chơi miết, cứ cố tận hưởng bằng tiền ta làm ra mà chưa bao giờ ta cảm nhận thực sự nỗi vất vả của ba mẹ ta như lúc này mi à. Mỗi đứa nhìn nhau không nói gì. B.Liên thấy có vẻ buồn xâm chiếm nhiều nên mới có ý đề nghị hay là bọn mình làm một bữa nhậu đi. Lúc này tôi mới nhận thấy rõ được đằng sau những con người mà tôi quen biết hằng ngày luôn tỏ ra mạnh mẽ, đầy cá tính cũng có lúc lại yếu đuối và cũng có những điều chôn kín mà bấy lâu được che đậy quá xuất sắc.

Ngài trời vẫn cứ mưa, vẫn cứ rơi từng giọt nước nhẹ nhàng. Vẫn nhìn mưa với những dòng suy nghĩ riêng.  



 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét