Cuộc sống mà, tăm tối cũng là để ánh sáng thêm bừng cháy, u ám cũng là để chờ đợi lúc chói chang. Như bầu trời kia, tối sầm vì mây đen kéo đến... nhưng…
Có những lúc bất chợt khóc trong lòng.
Có những khi cố cười qua nước mắt.
Có những lúc nuốt nghẹn vào tim.
Một màu xám sẫm u ám đó em, một màu nâu đen tối tăm đó em...
Đã có lúc em cố hét thật to trong tưởng tượng... Vì sao ư?
Vì những nỗi buồn vô cớ... những nối buồn không tên mà tuổi em thường có.
Vì ấm ức chuyện học hành ,thi cử ,chuyện điểm chác chẳng phải lúc nào cũng công bằng.
Vì sự cô đơn bất chợt...
Vì sự vô tâm của bạn bè và của cả gia đình.
Vì một nỗi hiểu lầm...
Và vì sự tiếc nuối những gì em lơ đãng,vô tình để tuột mất.
...
Tuyệt vọng... bế tắc... muốn buông xuôi!
…
Nhưng hãy chọn cho mình một màu để cùng hướng đến nhé..!
Chọn màu trắng vô tư, hồn nhiên... không lo lắng
Chọn màu xanh bình yên... màu xanh của tuổi trẻ, màu xanh của sức sống, của niềm vui...
Chọn màu đỏ... màu của máu, màu cho em tự tin, màu cho em sức mạnh...
Chọn màu vàng, màu để em khát khao, màu để em mơ ước... những ước mơ em ôm ấp trong lòng.
Và chọn màu tím... màu mực tím học trò, màu giúp em thấy mình vẫn còn được mộng mơ.
...
Cuộc sống mà, tăm tối cũng là để ánh sáng thêm bừng cháy, u ám cũng là để chờ đợi lúc chói chang.
Cuộc sống cũng vậy, muôn hình muôn vẻ,muôn sắc muôn màu.
Em chọn màu niềm vui? - Em sẽ nhàm chán lắm!
Em chọn màu nỗi buồn? - Em sẽ héo tàn đi như lá khô rơi rụng!
Vậy thì chọn nhiều màu
Cuộc sống đâu phải luôn luôn êm đềm…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét