Thứ Năm, 1 tháng 4, 2010

Khoảnh khắc hoa sưa tháng 3.


4478087769_44e9225668.jpg


Thoáng chốc đã qua cái tháng ba rồi. Tháng của những chênh chao trong lòng, đôi lúc sự đơn lẻ chênh vênh rồi luyến thoắn đã qua rồi đấy. Bao nhiêu yêu thương cứ nhẹ nhàng lướt dáng với nhịp chảy của thời gian rồi ta thật sự ngỡ ngàng, một năm vẫn bốn mùa thay lá với những sắc màu, cung bậc cảm xúc khác nhau. Một năm với nhịp chảy đều đặn của thời gian, người vẫn cứ bao vui buồn xen lẫn, nước mắt hạnh phúc hay khổ đau vẫn hoà quyện với nhau rồi nhịp dẫn bước tiếp.
 


Tháng ba. Vậy là đã đi rồi một mùa nữa. Hoa sưa đã rộ vàng cả một góc trời trong ánh nắng dạt dìu nhẹ nhàng. Cái màu vàng rực rỡ kia lại trở về trong sự thân quen háo hức trong lòng. Vẫn cái màu vàng óng trong niềm vui với sự đến và ra đi ngắn ngủi. Mới những ngày trong khí trời ấm ướt, vẫn quen gọi là ‘trời ủ hoa sưa” chỉ một đêm ngủ yên lành sáng mở mắt thức giấc đã ngỡ ngàng nhìn lên những cây hoa sưa đã rực rỡ trong lớp áo hoa vàng. Bao con đường quê thân thuộc lại được tưới lên màu hoa vàng mới, chênh chao hương hoa cứ thoang thoảng, nhẹ nhàng bâng khuâng cả một không gian.


Hoa và cây cứ như một chứng nhân lặng lẽ với bao cung bậc xao xuyến đến rồi đi. Cuộc đến bất ngờ rồi lại lặng lẽ ra đi. Chỉ mới có vài ngày mà những tán hoa đã rợp vàng cả một khoảng rộng dưới đất, ngước nhìn lên tán cây mới hôm qua thôi ta còn giật mình với mùa hoa sưa rồi tiếng “chao ôi” còn bậc lên với sự hồ hởi nay lại chỉ còn lại lát đát vài hoa. Một đời hoa vẫn ngắn ngủi như ngày nào. Vẫn cuộc đời ấy, vẫn cái mải mê làm đẹp rồi âm thầm quay đi để lại chút ngỡ ngàng, quyến luyến hoa sưa vì cái nét đẹp bình dị, thanh tân hằng năm chỉ đến trong khoảnh khắc ngắn ngủi.


Như một sự ước hẹn của bao Tháng ba. Cái màu vàng của hoa trong nắng lại về vào những ngày cuối tháng. Cái sự dịu dàng ấy đến vào giữa sự chuyển đổi của tháng, bất chợt đến để rồi mãi mê ra đi không một lời. Chỉ vỏn vẹn vài ngày. Một đời hoa ngắn ngủi.  Thoáng chốc trong những nụ hoa sưa vàng xanh như màu lá hôm nào vẫn được e ấp, chỉ cơn mưa dạt dào nhẹ lại được đánh giấc với sự trở về vội vàng của hoa sưa, dưới đất lại có một thảm vàng bình yên. Đời hoa ngắn ngủi. Dẫu hoa gì đi nữa khi khoe sắc luôn đẹp trong nụ cười và trong mắt đời nhưng khi tàn rụng vẫn chỉ là rác mà thôi. Hoa tàn rụng tạo một lớp yên bình dưới đôi chân ta, bao vết xe, chân trần giẫm đạp lên hoa nhưng vẫn cái màu vàng trong thuỷ chung ấy không hề trách móc mà bình dị đến yêu.

Hạnh phúc bình dị cứ rộn ràng trong từng cánh hoa sưa bay, thanh khiết nhưng mỏng manh. Mãi một đời sống trọn vẹn với đời để tô điểm nhưng vẫn cháy, thể hiện hết mình.

Thời gian cứ chuyển động đều đều. Bao bước chân sẽ in trên con đường và hoa lại như một nhân chứng cho sự đến và đi. Vẫn hương hoa dịu dàng, nồng nàn. Cung bậc của hoa sưa lại bay đi theo từng cơn gió mãi đến năm sao mới quay trở lại. Tạm biệt nhé hoa sưa, hẹn mùa sau lại về!

Lòng thấy bâng khuâng không nói nên lời!



Hoa sưa và những giọt mưa còn đọng lại.


 



                                       Chùm hoa sưa



Hoa sưa trên đường Trần Hưng Đạo của Tam Kỳ yêu thương.


 


Sưa vàng trên đường Trần Hưng Đạo.jpg


Hàng sưa này còn nhỏ được trồng trên các con đường của Tam Kỳ.


 


 


 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét