Thứ Sáu, 17 tháng 12, 2010

Nhắn tuổi 20!


Bạn ơi
nhìn xem kìa con ốc đang ngủ say giấc.

Say trong giấc mơ quên tháng ngày dần qua

Sợ hãi cả đời, rụt vai cúp mắt không làm chi hết,

Quanh năm tối tăm biết mặt trời là gì.

Đừng các bạn ơi, đừng như con ốc sống đời lẻ loi,

Cho đôi mắt đôi tay ta không thừa


Này bạn ơi, chớ quên ta đang tuổi hai mươi,

Chớ ru ta như là con ốc đó

Cùng chen vai nâng cuộc sống với bao niềm vui

Này bạn ơi, chớ quên ta đang tuổi hai mươi

Chớ ru ta như là con ốc đó

Để có ích mỗi giây phút trôi qua từng ngày


Hãy cầm lấy từng phút giây

Xin đừng xin đừng đánh rơi

Tuổi hai mươi !


Những ngày vừa qua, trạng thái mọi thứ vỡ oà trước mắt làm cho tinh thần bấn loạn. Cảm thấy mọi thứ trước mắt mắt mình mịt mù, không biết đâu là con đường cần phải đi. Khóc, cách duy nhất để tôi xoa dịu nỗi lòng của mình khi mà không biết cần phải chia sẻ với ai. vô tình nghe được bài hát "nhắn tuổi 20". Bất chợt hình ảnh con ốc trong bài hát sao giống mình quá vậy! Tuổi 20 mà tôi đã đánh mất đi nụ cười, thay vào đó là nỗi buồn triền miên chất chứa đầy trong lòng, cứ khư khư bó buột không chia sẻ với bất kì ai. Dồn nén quá nhiều, cảm giác mệt mỏi, bế tắc khiến cho tinh thần bấn loạn.
Không một chút niềm tin vào ngày mai, suy sụp tất cả khi nhìn quanh mình chỉ là bóng tối. Bắt gặp nụ cười hồn hậu của cụ già bán vé số ngồi trên chiếc xe lăn, nụ cười của những em bé đánh giầy,... Tụ nhiên thấy có lỗi với chính mình, tại sao tuổi 21 mà lại ít có nụ cười của bản thân đến vậy!
Đã đến lúc tôi cũng cần phải biết yêu bản thân mình một chút rồi!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét