Thứ Ba, 25 tháng 1, 2011

Lá bàng!!

Cơn mưa xuân nhẹ nhàng với cái giá lạnh căm như điểm tô vào màu đỏ của lá bàng thì phải? Mới đêm qua thôi màu áo của lá vẫn còn nguyên trong cái màu xanh vốn dĩ, mới sáng ra nhìn lên tán cây ngỡ ngàng với sắc đỏ thẩm. Cái khoảnh khắc của đời lá âm thầm chuyển đổi từ xanh sang đỏ như chính sự lặng lẽ cuộc đời của cây bàng. Chiếc lá đỏ au trên tán lá kia rồi sẽ lìa cành theo cơn gió bấc xuyến xao, khẽ khàng bên thềm để bao bàn chân vô tình dẫm đạp. Nhìn chiếc lá bàng rơi từ khung cửa sổ cảm thấy đôi khi có những thứ bên mình quá mong manh đến không ngờ. Hạnh phúc vốn dĩ cứ ngắn ngủi trong bao điều mộng ước rồi bống chốc ngỡ ngàng trong giây lát đã trở nên đổi thay!


Đời lá cứ ngắn ngủi bên cây với màu xanh mơn mởn hôm nào, nay được thay bằng đỏ. Rồi mai kia nơi chiếc lá rời cành với đời cây sẽ là mầm xanh tươi mới như chính vòng đời lá bàng phải tiếp nối với kiếp hiện mang. Nơi chiếc lá kia ra đi như chính giọt máu của cây bàng đã nuôi dưỡng bấy lâu, nay lại ra đi, cây trơ mình như chính nỗi đau cây, sự sống của màu xanh mơn mởn của lộc non trẩy xoa dịu.


Khoảnh khắc đời lá mong manh như chính cái điều bình dị ở cuộc sống!?


Lá rời bỏ cây hôm nay sẽ được thay bằng sắc diện mới, liệu ngày mai có một sắc diện mới khi có nỗi đau âm thầm chôn dấu? Đời lá bàng cũng có mùa xuân tươi mới, liệu có mùa xuân cho những nỗi buồn??


 Cảm xúc rời rạc thế không biết??? Tôi à!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét