Gần một năm tôi xa miền
quê nghèo khó để đi tìm cho mình một chút hi vọng ở một cuộc đời mới, đi tìm
cái ước mơ nhen nhóm ở trong đầu. Nhưng quê vẫn rộng mở đón tôi vào lòng, vẫn
cánh đồng lúa với mạ xanh non mởn, mùi bùn tanh tanh vẫn cánh cò chiên chao, vẫn
tiếng chim ríu rít sau hè. Mùi khói len lõi làm sóng mũi cay cay.
Tiếng quê rặc chất quê
mùa. Nụ cười hiền chân chất luôn ở trên môi. Trẻ con lấm lem bùn đất, lếch thếch
đang nao nức với không khí Tết đến gần. Lưa thưa có vài ngôi nhà mới, vài thành
viên mới ở cái xóm quê lụp xụp.
Ngôi nhà của tôi vẫn chẳng
thay đổi gì, có khác chăng là rong rêu hoăn úa trên những bức tường. Lũ gà con
chim chíp cả ngày, tiếng heo ăng ắc kêu la chưa kịp ăn đã đến bữa. Những vẫn dụng
trong nhà cũ kỹ theo thời gian chưa kịp thay mới. Mọi thứ thiếu vắng bàn tay dọn
dẹp. Bàn tay má sai chạn theo ngày tháng, gần guốc và xanh xao, dáng chênh chao
với những suy tư hằn in trên khuôn mặt ba. Thằng em tất bật với những công việc
không tên nó thay thế tôi làm trong những ngày tôi vắng.
Tôi về với ngôi nhà bằng
sự ấm áp của vòng tay, nhưng lại lóng ngóng với những công việc lâu ngày không
làm. Chậu phong lan tôi lâu nay tôi không còn chăm đã trổ hoa với màu trắng,
tim tím rất đẹp.
Khung cảnh y hệt ngày
xưa. Nhưng tôi thì đã khác đi rất nhiều. Già đi rất nhiều rồi. Thời gian đã hằn
lên mọi thứ, cả tâm hồn lần thân xác. Xa dần cái quê mùa, lụm khụm bộ quần áo
nhầu nhĩ với bao bộn bề công việc ngoài đồng, trong nhà.
Trời quê đón tôi trong
cái tết mưa lâm thâm, rả rích, cái lạnh buốt co ro cái áo dày cộm.
Và tôi về quê với bao dằn
vặt, suy tư. Hi vọng rồi mọi thứ sẽ khác. Năm sau tôi về quê với sự đổi mới
hoàn toàn…!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét