Còn
vài ngày nữa là Tết, cũng là dịp tôi được về quê sau gần một năm xa nhà. ĐI làm
thì thôi, chiều chiều đạp xe về qua vài nẻo đường những bài nhạc rộn ràng làm
cho cảm giác cững rạo rực, đếm từng ngày để được về quê.
Nhớ ở
quê thời gian này trở vẫn cái lạnh mướt qua tấm áo. Ba với má chạy ra chạy vào
mong ngóng trời ấm để cày thửa ruộng để xuống giống. Tết là dịp để sum họp, vui
vầy bên gia đình cũng không bớt hằn nỗi lo trên lưng mẹ già, trong đôi mắt cha.
Khí
trời bớt cái mưa lâm thâm, dai dẳng, đôi tay gầy mẹ lội đồng cho dù vẫn còn cái
lạnh buốt. Bận rộn với bao công việc đồng án nhưng vẫn cố công lên cho được vài
luống rau xanh để cả nhà có mà ăn tết.
Những
ngày cận kề tết, trời thương còn cho chút nắng. Thì cái sân phía trước bận rộn
theo, những thứ được phơi để hong cái nắng
giòn còn kịp với tết đến. Những mẻ kiệu, hành, cải được phơi ngâm chua ngọt. Những
tàu lá chuối xanh rì phơi kịp gói bánh sáng ra chợ tranh thủ bỏ mối chợ. Dù chật
vật đến mấy cũng có cái đem phơi ra giữa khoảng sân trước nhà. Còn dăm ba bụi
bông vạn thọ vàng vàng cam cam khoe trước nhà.
Và lần
này về quê. Hai năm rồi không được ăn Tết cùng với gia đình. Nỗi nhớ cứ cồn cào
lên từng ngày. Dù năm này chẳng thay đổi gì, vẫn cứ long đong lận đận không biết
ngày nào dừng.
Uh, thì về quê ta về để hít hà cho căng lồng ngực
cái mùi bùn, cơn gió quê mang mùi cỏ dại thơm ngấy. Nhìn xung quanh từng nhà
cái làn khói bếp quen thuộc, nhà nhà như nhau, cái mùi của củi lửa hòa quyện với
nhau. Vậy mà xa quê thì lại là nỗi nhớ chẳng dễ gì quên. Quê ta về, để khi đi để
lại những nỗi nhớ chất chồng, nhớ thương chạy dọc với sự đời, với sống mũi cay
cay khi một mình giữa phố được gợi nhớ.
Quê,
khi ta về thấy chị có được ngôi nhà mới, dù chỉ lớp gạch đỏ với mái tôn pro, nhưng
cũng đầy lên mắt chị niềm vui ngập tràn. Thì ít ra chị cũng tự làm chủ cho mình
điều gì, không sợ sự e dè cảnh đơn thân nuôi con.
Và
quê cũng làm cho cổ họng ứ nghẹn lại khi thấy vài ba người thân uống rượu, vẫn
có những cơn say, vẫn yếu sức đi từng ngày với biết bao hệ lụy mà không có điều
gì để làm họ quên đi cơn say trong men rượu. Vẫn còn đó sự cam chịu đến tận
cùng trên đôi vai những người mẹ, người vợ với sức nặng dồn lên hết đôi vai bé
nhỏ. Là đau khổ dày dạn tháng năm Nhìn đám trẻ con chạy lông nhông với manh áo
cũ nhàu.
Và
quê, dù cơ cực đến đâu vẫn không thể nào làm vương lên mắt nụ cười hồn nhiên của
lũ trẻ. Và quê là khi Tết ta được về sum họp bên ba bên má, được ngồi cười nói
bên mâm cơm tất niên.
Dù
gì đi nữa vẫn có những nhớ thương …
TRỞ VỀ
Để hôm qua sau lưng
Cất bước quay trở về
Để bửa tối ấm áp bên mẹ hiền
Để đêm đông lùi xa
Khi bước chân bên hiên nhà
Đường xa không sao ngăn
Những bước chân trở về
Để sống phút ấm áp bên bạn bè
Và bên ly trà thơm
Bên ánh lửa hồng thắp lên
Ref:
Có bước chân đường xa đó
Có bước chân trở về
Có bước chân đường xa đó
Có bước chân trở về
Để hôm qua trôi xa cho ngày qua
Để hôm qua trôi xa cho ngày qua
***
Từ bao năm lênh đênh
Những dấu vết bụi đường
Tuổi thơ đã vụt trôi thủa ngày nào
Trời gian xa thật xa
Vốn sống ta mang về nhà
Gặp nhau trong thân thương
Thân thương những lời chào
Cùng chia nhau niềm vui phút gặp lại
Và bên ly trà thơm
Bên ánh lửa hồng đắm say
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét