Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

Bao nhiêu nữa..!!

Anh à! Bao nhiêu nước mắt cho cuộc đời này. Lúc trước anh bảo rằng, em yếu đuối làm sao vượt qua nỗi bão giông của cuộc đời? Em cũng tự nhận thấy mình như thế anh à. Em yếu đuối, lúc nào em dễ dàng khóc trước mọi việc, dù rằng lúc đó nước mắt chẳng giải quyết được gì.
Vậy, bao nhiêu nước mắt cho cuộc đời này. Bao nhiêu nước mắt cho nỗi buồn, bao nhiêu nước mắt cho hạnh phúc, bao nhiêu nước mắt cho những trái ngang, và bao nhiêu nước mắt cho một tình yêu. Làm sao đong đếm hết được. Cũng có những thứ vô hình làm so anh cảm nhận nó đong đầy trong em. Tình yêu ư?
Cũng có thẻ em thiếu hụt tình cảm quá lớn ngay từ nhỏ cho đến bây giờ. Để rồi em gặp được anh, người mang lại tiếng cười cho em, đã che chở em ngay những bước chân đầu tiên ở cơn sóng của cuộc đời. Tiếng cười em ở bên cạnh nó bình yên, vô tư như chính tình cảm em lặng lẽ bên anh vậy đó. Em chôn chặt nó trong lòng, sợ nó được nhìn thấy rồi vụt mất khỏi tầm tay em. Nhưng rồi anh vẫn bỏ mặc em trên con đường giông gió…
Lâu lắm rồi, em không được nghe giọng anh nói. Em khát tiếng nói của anh, tiếng cười, ánh mắt và cả mùi thuốc lá hòa quyện chặt mồ hôi của anh. Anh à, thời gian này hết sóng gió này đến sóng gió khác ùa ập đến em. Em mệt mỏi. Em chán cuộc đời này lắm rồi. Nhưng sao bàn tay em chấp chới…
Em ao ước được nghe giọng nói của anh bao nhiêu. Không cần những lời ân cần, mà có lúc nào anh ân cần, nhẹ nhàng với em đâu cơ chứ! Tiếng quát nạt, gắt gỏng, cáu gắt.
Nước mắt của em không còn đủ để khóc trong đêm khuya vắng nữa rồi! Nếu như lúc này, em nghe được sự sẻ chia “cố lên em, rồi mọi việc sẽ qua thôi” thì có lẽ em cũng đủ sức mạnh để vượt qua bão giông đen tối này.
Khát một bờ vai, khát tiếng cười, khát sự ân cần. Thời gian có dài ra thì nỗi nhớ vẫn chất ngất từng ngày.
Bao nhiêu nước mắt nữa để anh quay về với em..!!
Đọc thoại với tàn canh..jpg

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét