Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

Sầu đông Sài Gòn.



Tháng 3. Hoa thầu đâu


(Bài liên quan)

Chưa
gì đã Tháng 3 rồi đó em. Mùa nắng. Tim nghe chật chội nên mang tình phơi trước
nắng. Nghẹn ngào. Ngày sang tháng tận mang đi niềm hân hoan vừa chớm. Yêu
thương xoáy tròn trong tâm thức cất lời ru ngoan hiền. Nỗi nhớ.


Sài
Gòn nắng ươm thảm vàng. Rời rạc giữa nhớ và quên. Có những ngày Sài Gòn sũng nước
theo cơn mưa đến vội. Liên xiên, xeo vẹo như đuổi bắt theo cơn mơ hoang dại.


Lắng.
Trong phút giây bất chợt – ngỡ ngàng với hoa sầu đông giữa Sài Gòn ồn ào. Hương
hoa không nồng nàn phảng phất lơ đãng trong không gian như ở quê nhà. Nhớ quê.
Nhớ tháng 3 mùa hoa sầu đông.  Cánh hoa mỏng
manh tím trắng rơi lả tả trong gió. Loài hoa của mùa xuân chín, đông đến những
tán lá rơi còn trơ cái cây khẳng khiu như chết lặng giữa giá rét.  



lẽ như từng chùm hoa trắng tím nhẹ giữa những màu xanh mơn mởn của lá như chính
sức sống được hồi sinh sau giấc ngủ đông. Tên gọi sầu đông như chính nỗi niềm của
đêm đông còn vương lại. Ở quê tôi gọi hoa này là hoa thầu đâu, không hiểu sao ở
Sài Gòn tôi gọi là sầu đông? Hay lòng có nỗi niềm rồi mượn tên hoa như chính gọi nỗi lòng.


Hoa
ở chốn này không nở rộ đầy hương giữa tiếng nói cười thành phố. Nhưng ở đâu đi
nữa thì hoa cũng chỉ có một màu, một hương, một vẻ. Sức sống vẫn mãnh liệt và
khắc khoải trong im lặng của màu hoa tên gọi vấng vương nỗi lòng nhưng không yếu
mềm.


Hoa
lặng lẽ trong chiều tím hoàng hôn giữa Sài Gòn ồn ào. Tháng 3 rồi đó anh. Khoảng
khắc thoáng qua lặng lẽ đi qua đời nhau chầm chậm dịu nhẹ rồi lại cũng nhớ
thương.



cuộc tình nào đó thoáng qua mang nỗi như tên gọi hoa “sầu đông”…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét