Thứ Năm, 11 tháng 12, 2008

Món quà cổ tích (tt và hết)

Giáng sinh năm đó bạn đã ước ao có một món qùa để tặng mẹ . Một chiếc áo len để sưởi ấm cho tấm thân gầy của mẹ. Sưởi ấm cho hạnh phúc lứa đôi của mẹ đã không trọn vẹn. Bạn rất thương mẹ tôi biết điều đó chứ! Bạn đã không ngủ bao đêm bạn đã lặng lẽ nhìn mẹ hằng đêm cặm cụi khâu áo, bóng me đã in sâu trong tường nhà mà bạn đã quen.
 Lúc bấy giờ, số tiền ít ỏi của bạn kiếm được qua việc bán vé số cộng với số tiền khâu vá của mẹ bạn, chỉ đủ cho hai mẹ con sống qua ngày và dành dụm lúc ốm đau. Một món quà ư? Không thể được. Nhưng một điều kì diệu đã xảy ra. Đêm đó một người phụ nữ vẫy tay và mua vé số của bạn. Ngưòi này nhận ra bạn đã bán vé số cho bạn và hôm trước may mắn đã đến, người đó đã trúng giải nên hôm nay gặp bạn muốn chia niềm vui của mình cho bạn. Người phụ nữ đó đã dúi vào tay bạn một tờ bạc 20.000. Bạn chưa kịp cảm ơn thì người đó đã vội vàng đi, khi bạn quay lại thì người phụ nữ đó đã đi khuất sau con đường kia rồi. 20.000 quả là một kho báu đối với bạn lúc bấy giờ.
  Bạn chạy như bay đến cửa hàng gần nhất, nhưng người bán hàng gấn như xua đuổi bạn, hai mươi nghìn cũng với số tiền ít ỏi mà bạn dành bấy lâu nay không đủ để mua một chiếc áo len, số tiền của cháu không mua được một món hàng nào đâu. Thôi cháu đi đi để cho cô còn bán hàng. Tiếng nói của người bán hàng khi bạn đã đi hết cửa hàng này đến cửa hàng khác. Một cửa hàng, rồi 2, 3,4,….Gương mặt bạn tối sầm lại. Và 8 bạn thử vận may cuối cùng của mình xem sao. Bạn đẩy cửa bước vào mà trong lòng bạn rất lo lắng.
  Cô ơi, cháu có thể mua một chiếc áo len với giá không quá 35.000 không cô?
  Cô bán hàng khẽ mỉm cười triều mến đáp. Tất nhiên là được cháu à!


  Cô bán hàng đưa cho bạn xem một chiếc áo len trông rất đẹp và ấm nữa, bạn nghĩ mẹ bạn mặc chắc là đẹp lắm đây!


  Cô bán hàng cẩn thận gói ghém món quà lại cho bạn. Đầu óc non nớt của bạn choáng ngợp bởi hạnh phúc nên chẳng hề băn khoăn tại sao chiếc áo len đó chỉ có giá rẻ như vậy. Khi bạn đi cửa hàng thì tiếng gọi của cô bán hàng làm cho bạn quay lại. Cô ấy gọi bạn lại và đưa cho bạn một đôi dép đẹp mà bạn có nằm mơ không nghĩ đến. Cô ấy bảo tặng cho cháu đấy, hãy xem đây là quà Giáng sinh – Cô tặng cháu, đôi dép của cháu sẽ không làm tốt nhiệm vụ nếu không được sưởi ấm. Bạn đã không nhận món quà lớn đó nhưng bạn đã bị thuyết phục bởi người tốt bụng đó.
  Đêm hôm đó, căn nhà bé nhỏ được sưởi ấm bởi niềm hạnh phúc của hai con người bé nhỏ, căn nhà nhỏ đó từ lâu đã rất lạnh nay đã được sưởi ấm lại bằng niềm hạnh phúc.
  Đối với  nhiều người, một món quà thì đơn thuần là một món quà chẳng có gì quan trọng, không mấy quan tâm đến. Nhưng đối với hai con người trong căn nàh bé nhỏ đó là niềm hạnh phcú trong cuộc sống đối họ. Nhờ món quà đó mà bạn đã có đã gieo vào lòng bạn một niềm tin, một hi vọng, một cái nhìn cuộc đời khác hẳn. Điều đó dường như là vô nghĩa nếu bạn kkhông nổ lực và tin vào cuộc sống phía trước. Đôi khi bạn nghĩ nếu không có món quà đó thì có lẽ sẽ không còn cái “tôi” của ngày hôm nay . Và bạn mãi mãi vẫn là một đứa trẻ đáng thương, một người cam chịu tất cả, sẽ không có nghị lưc để vươn hơn trong cuộc sống


   Bạn biết không, cái tôi của bạn ngày hôm qua đã đi rồi và nó chỉ còn là một miền kí ức của riêng bạn. Tiếng mưa của ngày vẫn còn ở ngoài, mưa vẫn rơi và bạn cũng sẽ không chịu mãi là một đứa trẻ đáng thương. Bây giờ bạn đã có thể ngẩng cao đầu để bước vào tương lai, một tương lai không hề giống như bạn của ngày hôm qua


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét