Đầu hơi nhức...
Và cái gì đó sâu trong ngực trái thắt lại...
Chưa ai nói yêu xa là không hạnh phúc...
Nhưng cuộc vui nào rồi cũng phải tàn,
Ta cũng chỉ như 1 vị khách... vẫn còn chếnh choáng vì men tình chăng?!
Đã lâu rồi, có bóng 1 ai đó cứ đi lại trong từng trang Nhật ký viết dở của ta...
Người ấy len lỏi vào từng dòng suy nghĩ, từng giấc mơ...
Từng bản nhạc ta chọn cho người ấy
Từng dòng cảm xúc dành cho người ấy
Từng cái nhìn đời... đang cố thấy ta và người ấy bên nhau...
Nhưng đều là giả dối...
1 sự giả dối ko làm ai đau!
Nhưng đến lúc kết thúc rồi...
Gạt đi thôi...
Vẫn muốn kéo dài hơn 1 cái gì đó...
Nhưng cây kéo cuộc đời lỡ cắt ngang...
Ta cầm đầu dây còn lại...
Cuộn vào trong lòng...
Kéo vào giấc mơ và kỉ niệm
Ngủ yên nhé! Nỗi buồn...
Ta cũng muốn ngủ...
Bởi ta lại trở về ngày xưa...
1 mình với nỗi buồn mênh mang...
Tự do và tự tại biết bao!
Sẽ không khóc cho những điều vô thường...
Chỉ thèm khóc cho những thứ còn ở trong tim...
Khóc cho ta...
...chỉ cho ta thôi!
Không cần 1 bờ vai... hay 1 tiếng an ủi...
Không cần ai bên cạnh khi ta muốn cười...
Cười trên nỗi đau của chính ta...
1 mình... ko gian trống vắng ấy...
Ta chào mi... Bạn của ta!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét