Thứ Sáu, 6 tháng 2, 2009

Sắc đỏ lá bàng

 



 


 



Mùa đông. Những cây bàng đỏ lá, chứ không vàng, màu đỏ ấy cứ làm tôi nhìn, nhìn bàng như nhìn nhịp sống của chính nó. Bàng là thế luôn vươn cao tụ tin vào mình, vẫn giữ ước mơ cho riêng mình. Lá bàng đỏ giữa khoảnh khắc giao mùa, đỏ cháy vẫn lặng lẽ đứng đó chờ ngày"để gió cuốn đi". Chẳng ai lạ sắc lá của nó trong khoảng thời gian này. Bàng đã đỏ lá là xuân đã sang, cành cây khẳng khiu bây giờ, sắc đỏ của lá sẽ nhanh chóng thay màu xanh non, những chồi non sắc thắm.
 Mỗi mùa cây bàng có những màu sắc khác nhau cũng khẽ rơi những chiếc lá vàng khi thu sang, cũng tơi bời xác xơ khi đông sang, để rồi vươn nên những chồi non trong mùa xuân nhẹ nhàng ấm áp. Rồi cũng khoác lên tấm áo màu xanh thẫm khi hè sang.


Bàng cũng mang đến cho mình một tình yêu, tình yêu gió, yêu đất, yêu khoảng nắng vàng ngập tràn. Nó luôn vươn lên đón chờ như vậy luôn tự tin đón chờ tất cả, có lẽ vì thế mà bàng là loài cây của nắng, của khát khao của niềm tin.


Những chiếc lá bàng đỏ khẽ rơi trong ánh nắng yếu ớt này, nhưng nó vẫn không xót xa. Lá đỏ như chính những giọt máu mà mình cố tạo nên để nuôi dưỡng cuộc sống nay lại khẽ khàng rơi trong gió. Bàng vẫn giữ cho mình một sự mạnh mẽ vì bàng hiểu đông tàn xuân lại đến đó là quy luật mà. Thân lá mình sẽ thay một chiếc áo mới nên có chút vấn vương thì cũng không thể níu kéo lại với mình mãi. Bàng vẫn tin yêu, mạnh mẽ như vậy đấy!
Nơi chiếc lá bàng đỏ đó nay lại có một chồi non xanh nhú lên, một sự sống mới lại bắt đấu. Sự sống mới này lại bắt đầu cho mình một cuộc sống mới, lại bắt đầu chấp nhận cái nắng gắt của hè sang, cái gió mạnh bạo của đêm đông. Thế đấy nó sừng sững giữa cuộc đời này không chút sợ hãi
Năm nay tôi lại được chứng kiến những cành bàng đỏ lá giữa mùa xuân, không biết những nơi khác bàng đã đỏ lá chưa? Liệu có ai đó để ý sắc đẹp của bàng từ cái đỏ ói ấy để chào chồi non mơn mởn của một sức sống mới hay không?
Bàng là thế vươn cao chào ánh nắng của ngày mới lên, vẫn mạnh mẽ, tự tin vào mình và vẫn mang cho mình một giấc mơ…



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét