Thứ Hai, 23 tháng 2, 2009

Sâu phượng...

Sâu! Con vật bé nhỏ ấy có gì đâu mà lúc nào cũng khiến tôi sợ hết. Tôi cũng chẳng biết tôi sợ sâu từ bao giờ nữa chỉ biết rắng từ nhỏ đến bây giờ tôi vẫn không hết sợ. Nhớ những lúc bé, trẻ con gần nhà luôn bắt những con sâu bé nhỏ ấy đem ra đùa rồi trêu tôi. Có hôm sợ quá nhảy luôn xuống con mương gần nhà làm cho tôi ướt sũng hết.



Sâu con vật bé nhỏ là vậy mà nhiều lúc làm cho tôi điếng hồn, tái xanh không nói được chỉ vì có lúc tôi vô tình đi vướng phải cành cây có con sâu ở trên ấy, thế là nó bám vào làm tôi đứng la như gặp phải một quái vật ngoài hành tinh. Sắp sang tháng 3 rồi, cũng là khoảng thời gian sắp đến hè rồi còn gì. Nhìn các cô cậu học sinh rục rịch trao nhau cuốn lưu bút, những dòng nhắn gởi trong cuốn sổ nhỏ ấy mà tự nhiên làm tôi cảm thấy nhớ một thời áo trắng ấy! Nhưng giờ đã xa rồi, dù có ước muốn bao nhiêu đi chăng nữa cũng không lấy lại được nữa rồi. Đã qua rồi giờ chỉ còn lại những kí ức thôi, chỉ biết nhớ đến một thời đã qua.


Cây phượng vẫn đứng đó, chào đón ánh nắng vẫn vươn mình tự tin trong cái nắng gắt. Vẫn giữ ước mơ cho riêng mình, vẫn không ngại ngùng bước đi cơ mà. Có lẽ phượng cũng hiểu những nỗi niềm của các cô cậu học trò, phương vẫn không muốn mình thay áo mới, không muốn những sắc đỏ của hoa của chính hơi thở của mình xuất hiện để rồi làm cho bao tâm trạng của các màu áo trắng ấy vươn chút buồn. Phượng hiểu những nỗi niềm ấy nhưng thời gian thì vẫn lặng lẽ trôi, vẫn chảy như dòng nước của dòng sông, vẫn không thể trở lại hay dừng lại. Đó đã là quy luật rồi mà.


Phượng chưa muốn thay áo nhưng những chú sâu bé nhỏ ấy đã làm thay rồi, chúng giăng những sợi tơ, chúng hoà vào để cho phượng thay áo làm việc. Ý như nhắc phượng hãy đi, thời gian không dừng lại đâu, dù có níu kéo thì vẫn xảy ra. Sâu thay phượng cởi lớp áo cũ đi thay vào lớp áo mới. Mấy hôm nay nhìn những con sâu giăng tơ vươn ra trên những cây phượng tự nhiên ước cho lớp áo ấy không thay. Mãi mãi như vậy như thế mùa chia tay sẽ kéo dài ra một tí nữa. Nhưng không áo cũ đã sắp thay rồi, đã gần như giũ bỏ đi rồi mà. Nhìn những lá úa vàng rơi trong ánh nắng, cái úa vàng của những chú sâu làm nhiệm vụ thay cho chính bản thân phượng đã gần như hoàn tất rồi. Lớp áo ấy sẽ thay trong nay mai, phượng phải sẽ cho ra những nhành hoa màu đỏ ấy, màu báo hiện hè sang. Ánh nắng vàng ấy sẽ cùng phượng hoà vào làm cho tâm trạng của những ai một thời áo trắng sẽ cảm thấy nhớ. Phượng đã sắp thay áo!


 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét