Thứ Tư, 11 tháng 3, 2009

Mùa hoa cải


 


Tháng 3 mùa hoa cải nở. Màu hoa chỉ có ở nông thôn ta mới cảm nhận hết vẻ đẹp dịu dàng, kiêu hãnh đến nhường nào trong cái nắng chói chang. Tôi thích được ngắm hoa cải, được ngửi mùi hương hen hen đến nồng nàn. Tháng 3 về là những cánh hoa cải lại khoe sắc dưới ánh nắng, hoa mang trong mình sự gần gũi không hề cao xa quá. Hoa đôi lúc lại nhẹ nhàng lướt trong gió chiều.
Những cánh đồng vào mùa này được ngập tràn trong hoa cải, hoa nghiêng mình trong nắng, hoa toả sắc vàng, trắng trên các đám đậu được những người nông dân gieo xen vào. Hoa ngập tràn trong các lối đi, hoa mang trong mình một sức sống rất riêng, có lúc mạnh mẽ, có lúc lại yếu đuối trước những cơn mưa chiều. Tôi thích màu vàng của hoa chan hoà trong ánh nắng, hoa vươn mình trong ánh nắng ấy. Hoa cũng khẽ mỉm cười khi ta cảm thấy tươi vui, hoa cũng lặng lẽ bên ta khi ta cảm thấy buồn, hoa vẫn lặng lẽ đứng bên ta khi ta muốn thả hồn theo đang nghĩ những dòng suy nghĩ mênh man. Hoa không hề rực rỡ hoa đẹp một vẻ đẹp tự nhiên, rất riêng không pha lẫn những cái đẹp kiêu sa.


Tôi thích được đi trong những cánh đồng ngập tràn hoa cải ấy, được thả hồn theo những cơn gió chiều. Được đi bên hoa được hoa che lấp khi ta ngồi một mình trên cánh đồng. Hoa cải thật là đẹp. Có lẽ khi đi xa tôi vẫn không thể nào quên được màu vàng của hoa cải tháng 3. Đôi lúc nhìn những cánh đồng phía bên kia đã ít mấy ai còn gieo cải nữa, đến mùa này lại không thấy hoa vàng rực rỡ dưới nắng mà chỉ thấy xa xa kia là một màu xanh khác đang được chăm tưới mà thôi. Hoa bên tôi, hoa đã theo tôi lớn trong suốt những năm tháng khó nhọc đến giờ. Mùa hoa cải cũng là mùa của sâu, tôi sợ sâu nhưng lại chen chân trong những đám đậu ấy để ngửi hương hoa cải. Hoa vẫn đẹp trong lòng tôi mãi.



 Mùa hoa cải

Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đang thì con gái
Đợi anh chưa lấy chồng

Anh rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông.

Qua bao mùa hoa cải
Chỉ mình anh biết thôi
Mình anh không dám hái
Hoa cải bay về trời.

Bâng khuâng chiều làng bãi
Không còn hoa cải ngồng
Ai xui anh trở lại
Ngày em đi lấy chồng.

Anh lại gieo hạt cải
Lại âm thầm đợi mong
Có một người con gái
Đợi anh chưa lấy chồng.
(Sưu tầm)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét