Thứ Hai, 3 tháng 8, 2009

Vi vu đất Tiên

Tối đang lui hui đi cắm sạc điện thoai, lâu nay bỏ quên nó không dùng đến. Mà cũng đâu có việc gì ngoài việc bạn bè trong lớp gọi điện đến hỏi điểm thi kì vừa rồi. Cũng chẳng buồn dùng đến, vừa mở máy thì nhận được tin nhắn của Miên Ca: “Bà đi Trà Leng về chưa, răng rồi. Da dẻ có bị đen không, có bị anh nào bắt mắt không vậy. Nhớ thứ 6 lên nhà Ka chơi nghe, bà hứa rồi đó”. Hú hồn suýt nữa thì quên mất, sáng sớm hôm sau mang balô đi tiếp. Có lẽ được mùa đi thì phải. Chuyến này phải đi xe đò, lại bị hành xác rồi. Say xe không thể tưởng nổi. Từ Tam Kì lên nhà Ca chưa đầy 40 km mà bị hành hạ đến thậm tệ thật.


 


Xuống xe gọi điện cho Ca ra đón, thấy mặt nó đã toét miệng cười rồi nói. “Hè bà làm chi mà ớm kinh rứa, còn đen thui nữa”. Thì đủ sức để vi vu mấy nơi mà. Về nhà nó tôi cứ suýt xoa, nhà mi rộng thiệt đó, vườn nhà mi giống như vườn Nam Bộ thu nhỏ à. Trái cây nhiều lắm, thấy cây nhãn tôi mới nói ở dưới gốc đã nhảy lên cây rồi. Đúng là đất Tiên có khác, trái nào cũng có, mà lại ngọt nữa chứ. Trong đó có một loại trái cây đặc sản của vùng đất này đó là trái Bòn Bon. Bòn bon ra hoa vào tháng 4 âm lịch, từng chuỗi hoa mầu trắng xen vàng lấp lánh, thơm lừng trong gió. Ðến chừng tháng 7 bòn bon kết trái, đến tháng 9, 10 là thu hoạch. Mùa bòn bon chín chỉ kéo dài chừng một tháng. Khi chín trái bòn bon có mầu vàng nhạt như mỡ gà, nom rất đẹp. Quả có từng múi, mỗi múi mang một hột bên trong. Hạt bòn bon rất đắng nên khi ăn chỉ "nhấp nháy" để thưởng thức cái mùi vị thơm ngọt của bòn bon rồi nuốt luôn cả hột vì không tách riêng được múi với hạt”.


hoa b%25c3%25b2n bon Pictures, Images and Photos


         


 Sông Tiên nước chảy ngược dòng


Ai về Tiên Phước lòng không muốn về.



Thăm dòng sông Tiên nước chảy ngược dòng để biết nước chảy ngược dòng như thế nào. Lần đầu tiên tôi thấy con sông nước chảy ngược. Hai đứa chiều tối ngồi thẩn thừ đến tối mới chịu về nhà. Giờ tôi hiểu vì sao “Ai đến Tiên Phước lòng không muốn về rồi”. Ở đây có nhiều cái đẹp lắm, cái đẹp còn hoang sơ không có sự quét sơn để tô điểm. Từ con người cho đến cảnh vật.


Songtien-Panorama-anh-DunguyenTK-80.jpg image by Dunguyentk_photos


 


Được biết khung cảnh đèo Liêu như thế nào, mà từ lâu tôi đã được nghe nói nhiều. Tôi không cần miêu tả nhiều về con đèo này, chỉ có những câu thơ mà tôi lượm được từ những người dân ở đây khi nói về con đèo Liêu này:


 


 “Quang cảnh đèo Liêu thật hãi hùng


Dừng chân lũ khách Bắc Trung Nam


Núi cao thăm thẳm ngăn hơi gió


Vực thẳm xanh rợn tiếng suối sung


Qua đây nhớ lại chạnh lòng thương


Người đặng vinh hoa, kẻ đoạn trường


Cổ miếu tượng trưng người bạc mệnh


Mộ phần ghi chúc kẻ lâm chung”


Vuờn nhà Ca nhiều trái cây từ ổi, thanh long, bòng, mít, chanh, cam, nhãn, chuối,…Tôi cứ nói, mi sướng thiệt đó, nhà có vườn rộng mà lại nhiều cây trái. Hằm hè đi trong vườn nhà Ca, tôi thấy cây dâu đất, hai đứa ngồi ăn đến xót ruột vì ăn quá nhiều mà bụng lại đói nữa chứ! Thích nhất là bước vào nhà Ca thấy cả một tủ sách các loại.



                  Cây dâu đất sum xuê trái



Đến với Tiên Phước không chỉ được ngắm nhìn dòng sông Tiên chảy ngược về núi, được ngắm nhìn khung cảnh đèo Liêu, mà còn được xem nhưng ngôi nhà cổ. Lối cổng vào nhà được lát bằng đá, hai bên ngõ đi vào nhà những hàng chè tàu rất đẹp.


 


Được thăm nhà tưởng niệm cụ Huỳnh Thúc Kháng, vi vu thăm khuôn viên, ngôi nhà rất đẹp



           Lối vào nhà cụ Huỳnh








Ngõ đá qua vườn bòn bon râm mát


 


Hai ngày vi vu ở đất Tiên lại quay về với Tam Kì đầy bụi rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét