Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009

Chờ bão....


Cái mưa lê thê, não nề của miền Trung. Mưa và mưa, mưa kèm theo những cơn gió mạnh thốc dài từng hơi. Những cơn mưa đem đến cái không khí não lòng, đất trời vẫn vũ âm u, không gian ngột ngạt đặc sánh bức bối. Trời đang gầm gừ, hằm hè, cấu kĩnh cùng với những con gió bạo vô tình. Những cơn mưa miền Trung khắc khổ.


 


Mưa là cơn thỉnh nộ của trời, xoá trắng mọi màu sắc của cuộc sống hằng ngày. Mưa xối xả dạt dào, mưa tầm mưa tả. Mỗi cơn mưa như đánh tung cái vạt chứa nước bao la của trời. Mỗi cơn mưa kèm theo những cơn gió rít dài mạnh bạo như muốn đánh tung mọi thứ. Những cơn cuồng phong cứ hét, cứ tởn đùa theo cái mưa nhưng lại để cái cảm giác khó chịu khi ngước nhìn chúng với nhau. Từng khung cửa cứ đánh bật mỗi khi gió lay, gió cười, khung cửa cũng đánh theo nhịp điệu làm cho ta lại quay sang giật mình.


ĐH QNam.JPG


 


      Mưa...! Nhìn chúng từ trên cao xuống như xoá một màu trắng, rồi cả cái cảm giác nhớ nhà.


 


Cái gió, cái mưa có thể đánh đổ mọi thứ xung quanh nhưng tôi vẫn phải lê la trên các con đường. Nhiều lúc giận, nhiều lúc bực nhưng hành trình em đi cần phải vượt qua nữa mà. Những lúc đi học đạp xe trên chiếc cà tàng gió nhưng đánh quật nhưng rồi phải đứng lên mà đi. Vì con đường không bao giờ là bằng phẳng.


Và ngoài kia mưa vẫn cứ mưa, những cơn gió rì rào, nhảy múa đến cuồng nhiệt  vẫn thứ thốc vào đến sợ, đến tái buốt.


 


 


CTXH k07a2.JPG


 


Trong lớp học vẫn đang miệt mài với những con chữ.


 


Mưa buồn khi từ trường nhìn xuống.....JPG


 


 


Mưa và gió trước cơn bão...!


 


Bàn tôi!.JPG


 


 


Sách vở cứ yên lặng một góc....!


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét