Thứ Tư, 7 tháng 4, 2010

Sông và Người!


 


Tôi rất thích đứng trước dòng sông vào lúc sáng sớm và chiều khi mặt trời lặn. Sông khi sáng sớm rất hiền hoà và dịu êm, ánh nắng vàng vọt của ngày mới rọi chiếu xuống mặt nước trong xanh, từng mảng sương mỏng vẫn còn vương trên mặt nước. Hai bên bờ sông là sự ồn ào, tiếng cười nói inh ỏi của những chiếc thuyền chở cát sỏi, thấp thoáng xa xa là những chiếc thuyền mưu sinh với từng guồng lưới giăng thả. Nhìn sông thấy cuộc sống rất đáng yêu! Trên cầu là dòng xe cộ nhộn nhịp qua lại, sáng nào cũng đạp xe qua con sông Tam Kỳ tôi vẫn nhìn dù dòng xe cứ đông và vội vã cứ như một thói quen vậy. Lúc chiều buông từng vạt ánh sáng yếu ớt là từng cánh chim chao nghiêng trên bầu trời đi tìm về tổ, vẫn mặt sông phẳng lặng chảy, từng gợi sóng hiền dịu và lửng lờ, những cánh hoa sưa theo chiều cơn gió được xuôi dòng nước trong tiếng ghe máy. Sông vẫn dòng nước trong xanh như khao khát sự yên bình.


Đã bao lần ta đứng trước dòng sông ngắm nhìn và tự soi chiếu cuộc đời vào mặt nước sông hay chưa? Ta có thể đứng trước biển ngắm nhìn từng con sóng xô bờ, và gào thét lên khi cảm thấy trong lòng cần sự giải toả mà chẳng biết san sẻ cùng ai. Ta bắt gặp con sóng dữ dội của biển khi gào thét chính là lúc biển cũng mang sự giận dữ trong lòng, nhưng biển cũng dịu êm hiền hoà. Lòng biển rộng lớn lắm, ôm trọn bao buồn vui của trong người trong lòng cứ muốn tâm sự trước biển. Còn sông, đã bao lần ta đứng nhìn dòng nước xanh trong, hay sông mang nặng phù sa vào lúc sáng sớm hay hoàng hôn. Một dòng sông bắt nguồn từ những con suối nhỏ, nhưng khe nước kết tụ lại thành, sông cũng rộng lớn ôm trọn mọi dòng chảy được đổ về rồi lại lửng lờ những con sóng nhẹ nhàng có khi lại lặng lẻ chảy với những dòng nước phẳng lặng.


Sông có điểm mở đầu và kết thúc không? Ta có đếm nổi tuổi của con sông hay chỉ là sự dự đoán tuổi và trải nghiệm qua cảm nhận về sông và đời người. Đôi lúc nhìn sông rồi đưa ra bao ý kiến về dòng sông tựa như một cuộc đời, vẫn miệt mài chảy để đi tìm bến bờ bình yên hay chăng là sự nhìn nhận về hạnh phúc. Nhưng sông vẫn cứ chảy theo nhịp thời gian nối tiếp, gọi đúng hơn là bước chân của kẻ lang thang đang đi kiếm tìm! Cuộc đời có như một dòng sông với những gợn sóng chẳng hề phẳng lặng, lúc trào dâng lúc hiền hoà, con người có thể nhỏ bé khi đứng trước dòng sông nhưng vẫn mạnh mẽ và luôn ẩn chứa sự khao khát ôm trọn mọi thứ. Sông không bao giờ có sự lựa chọn để kết thúc chảy nhưng sông vẫn cứ hết mình cho cuộc đời của sông.


Nhìn sông ta đã nói đến mình hay chưa? Có bao giờ ta đã sông hết mình như sông, hay những lúc gặp điều gì đó vấp ngã là lại muốn buông xuôi, đôi khi là sự từ bỏ cuộc sống trầm mình xuống dòng nước để tìm một sự yên bình trong giấc ngủ vĩnh viễn. Đời người cứ chìm nổi với bao cơn sóng cuộn trào lúc giận dữ, lúc trong xanh nhưng lúc đục ngầu. Mong manh trong dòng nước không biết nông sâu của sông nhưng ta nhìn đến cuộc đời, đến những chân lang thang vô định trong dòng đời.


Sông và người vẫn phải chảy mải miết với cuộc sống để đi tìm bến đổ. Sông mang phù sa tưới cho cánh đồng, cho dòng nước ngọt trên từng cây lá. Còn người vẫn mải miết với từng công việc để tưới cho đời, nhưng sẽ là vị ngọt hay đắng tuỳ vào cách là chọn dòng nước để chèo lái con thuyến mình đi mà thôi. Sông và người vẫn song hành trên dòng chảy để đi tìm đích đến của riêng mình, vẫn cố giữ lấy những gì riêng mình rồi vững vàng bước tiếp. Ngước nhìn lên bầu trời trong xanh rồi tìm hướng đi.


Hãy tự đứng vững trên dòng sông cuộc đời của mình nhé “TÔI”.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét