Trống...
Lá vẫn theo từng gió nhẹ rơi.
Nắng
Nhạt nhào theo từng cung bậc
Em...
Lặng lẽ nhìn...
Sông vẫn chảy
Câu hỏi nảy sinh
Ta sẽ về đâu?.
Ở nơi xa nào
Ta có ai đó chờ
Với nụ cười rạng rỡ
Hay phía cuối chỉ riêng mình ta
Hoàng hôn lặng rơi
Màu nhạt nhoà vàng vọt
Trầm buồn
Ngậm ngùi...
Một ngày qua trôi trong lặng lẽ
Về đi kẻ lang thang
Chốn bình yên vẫn đang gọi
Về đi nhé!
Bao người mong gặp.
Chông chênh trong lòng sẽ xa vắng
Nụ cười hôm qua đánh mất
Nước mắt rơi nhạt nhoà cay cay
Cười lên...
Về với bước chân vô định
Về trong lòng không ánh nắng
Rỗng...
Trống không quạnh quẽ của lòng.
Bình minh sẽ gọi
Và hãy sông hết mình cho ngày hôm nay
Ngày mai ta sẽ cười mãn nguyện...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét