Thứ Bảy, 22 tháng 5, 2010

Sắc tím...

 



 


"Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng 
Mà đượm màu tím biếc ... 
Bằng lăng tím chéo khăn, vấn vương thầm lặng 
Nắng long lanh hoa tím bằng lăng ..."


(Bằng lăng tím - Mỹ Tâm)


Nắng muốn gởi gì cho mà hoa tím ấy, để rồi lại thấy một sự vấn vương trong nắng gắt gao khô khốc của tháng 5. Màu tím. Ai cũng nói màu của thuỷ chung, chờ đợi và son sắt, còn tôi thì thấy mùa tím bằng lăng là niềm tin trong nắng. Đẹp, nhưng không buồn như bao người cảm nhận. Với ai đó khi khoảng trời được nhuộm màu hoa tím lại gợi lên nỗi nhớ của một thời yêu ngây dại, hay chăng là những kĩ niệm đẹp nhưng dang dở. Còn tôi, không kĩ niệm nào nhưng lại thích được đắm mình trên những con đường rợp tím bằng lăng. Nó như một niềm mong mỏi của tôi trong năm vậy! Chờ để nhìn thấy sắc tím ươm trong nắng, được thong dong trên khắp các nẻo đường của Tam Kỳ đâu đâu cũng là bằng lăng tím.


Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng? Mà cánh hoa mỏng manh khe khẽ trong nắng. Những cánh hoa đầu mùa thì phơn phớt trắng, dịu dàng. Đến khi nắng vàng ươm chói gắt lại thay sắc tím biếc cả một góc trời. Thích nhất những buổi sáng được đạp xe trên đường nhìn những cánh hoa đêm qua rơi tím một góc rộng. Xác hoa cứ rơi, bao dấu chân giẫm lên nhưng không thể xoá được màu tím của hoa. Vẫn một sắc tím, một đời và cả một lòng hoa giữa cuộc đời. Những cánh hoa đan vào nhau tạo nên một nền trời tím ngát, không có nụ hoa e ấp trong sương sớm, từng chùm hoa bung sắc tím ra một lần.


Tính cánh của hoa là sự vươn mình, không nhún nhường yếu đuối như bao loài hoa khác. Ai nói hoa tím buồn cơ chứ! Hướng đến cuộc sống dù đó là nắng cháy, nắng càng gắt gỏng bao nhiêu thì màu hoa càng tím. Vậy tím của một sức sống bền bỉ, hồn nhiên đúng hơn!


Phố bỗng thay màu trong nền tím. Lặng lẽ theo nắng, theo gió...


 



 


 






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét