Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

Miền hoa cải...


Dạo
này mình hay có thói quen lẩn thẩn đi nhìn từng ngọn cây cọng cỏ. Có lẽ, từ hôm
chuyển sang chỗ trọ mới. Cái khu chuột của bao người tha phương đổ xô về Sài
thành kiếm cơm. Đủ mọi nghề, từ lượm ve chai, vé số, ăn xin đến cả công nhân,
sinh viên,… Những chiều lang thang trên con đường đất đá ghồ ghề, thấp thoáng
có vài cái bếp củi được nhen nhóm. Vài con gà chi chiết bới rác. Tiếng trẻ con
cười đùa với gương mặt lấm lem bụi đất.


Cơn
gió chiều thoáng qua lẫn mùi khói của bếp xập xệ làm tôi cứ ngõ mình lạc ở một
góc nào ở quê. Cái mùi khói bếp làm tôi nhớ nhà, nhớ quê. Nhớ mùi khói bếp nhen
nhóm sớm khi trời còn tờ mờ sang. Cái nắng vàng trãi dài trên con đường đất bên
cạnh có con kênh nước chảy lửng lờ. Nhớ cơn gió thổi lùa mái tóc mang cả mùi
tanh của bùn đất, mùi lúa non xanh rì. Vị quê. Mùi quê. Nhớ tháng 3 mùa hoa cải
trên khắp nẻo đường quê.


Tháng 3. Khi cái gió mới gấp ghé ngoài hiên, những
hoa mai, hoa các còn vãng lại sắc ngày xuân thì cũng là mùa cải ngồng. Lâu lắm
rồi trong kí ức tôi đã bén quên đi hình ảnh hoa cải nhuộm cả nắng vàng.


 “À ơi... hoa cải lên trời, rau răm
ở lại chịu đời đắng cay”...


Tôi
nhớ  những ngày ở quê khi trời còn rét mướt,
má đem cải hủ được hạt hoa cải ở mùa cũ đem rải dài trên từng luống, hay xen lẫn
cùng từng rãnh đậu phộng ở thổ.  Để rồi
luống cải cay cho những hoa vàng rực. Cải củ cho những  bông hoa trắng tinh khôi… Chỉ vài ngày sau
gieo hạt, những mầm li ti đã bật mình thức giấc đến ngỡ ngàng.


Thật
kì lạ cái màu vàng hoa cải. Li ti vàng ngập cả khắp lối đi trên mọi đường quê,
vàng rọi trong cái gió nồm ngan ngát, rực rỡ long lanh những buổi sớm mai. Như
ai đó đem nhuộm vàng trên mọi lối, cái màu vàng lung linh, trắng tinh, mong
manh và run rẩy trong cái gió mồm của mùa.


Không
biết, có phải hoa cải đẹp khi ở bầy đàn? Mải mê với cái vàng rỡ, trắng muốt,
khi ta tách những chiếc hoa thấy quá đỗi bình thường khi cầm trên tay. Khi cầm
cả một bó trên tay mới thấy nó thật rạng ngời. Từng cánh hoa li ti, bé nhỏ được
từng bẹ non nâng đỡ. Đi giữa mùa hoa nghe cái vị ngai ngái của cải ngồng, quần
áo lấm tấm những bụi hoa vàng.


Tháng
3. Mùa hoa cải nhuộm vàng cả cánh đồng quê. Hoa cải như xoắn xít lấy bước chân
của kẻ tha phương một miền yêu 
hương, một nỗi nhớ ở miền xa…


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét