Dù có mệt mỏi với cuộc sống đầy bon chen thì cũng phải ngước mặt trước mọi thứ. Lòng phố cứ ngỡ thênh thang nhưng hẹp đến vô chừng.
Vai diễn cuộc đời không cho phép dừng lại. Một kẻ ngây ngô, điên dại cũng còn biết cái gọi là "đời" thì một người còn minh mẫn với trí óc thì sao ngỡ ngàng với vai diễn trên sân khấu cuộc đời.
Mặt khóc, cười, đau khổ hay hạnh phúc cũng gói gẹm trong những chuỗi ngày ngắn ngủi của một vòng đời người.
Cuộc đời thì dài. Vai diễn cũng ngày càng phải nhập tâm và hết mình với vai diễn của mỗi người.
Giữa thành phố ồn ào, náo nhiệt tôi vẫn thấy mình cô đơn và bé nhỏ đến kì lạ. Dù ở nơi đâu tôi vẫn lẻ loi và tâm trạng một nỗi buồn hư ảo.
Thằng hề có lúc nào khóc...??
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét