Ngoài trời đang mưa, những cơn gió rít dài lạnh lùng vô tình như muốn đánh ngã ta, cắt từng thớ thịt của ta. Nhũng hạt mưa va vào khung cửa lách cách, ngoàii trời mưa rất to, trời đã về khuya mọi vật đã chìm trong giấc ngủ. Khung cảnh vắng lặng chỉ còn nó, tiếng kêu lộp cộp của ếch nhái ngoài kia. Nó ngồi lặng đó đôi mắt dấu một nỗi buồn sâu lắng, một tâm hồn của một đứa con gái mang tâm sự buồn. Phải nó buồn và nghĩ rằng có lẽ người ta nói đúng “có những lời nói người ta chỉ nói vu vơ, đùa vui khi nói chuyện. Nhưng có lẽ người nghe sẽ không nghĩ như vậy mà sẽ nhớ suốt đời”. Nó đang nghĩ về người, về lời hứa đó có lẽ nó là người quá cả tin, nó tin vào bất kì ai và tin rằng người khác một khi đã hứa với nó thì sẽ thực hiện lời hứa đó. Người đã hứa với nó những gì có còn nhớ không? Mấy hôm nay, không nói đúng hơn là hơn một tháng nay nó chờ đợi, chờ một dòng tin. Chờ trong sự mong manh và có lẽ sẽ khó có điều cổ tích đến với nó lắm. Nó vẫn cứ nghĩ rằng người ta bận hay có việc gì đó mà không thể đúng hẹn được, nên nó vẫn tin vào lời hứa đó. Một người như nó luôn giữ lời hứa, một khi nó đã hứa với ai đó thì nó đều cố gắng thực hiện lời hứa đó. Sự thất hứa, giả dối là hai loại người mà nó ghét cay ghét đắng từ trước đến nay, nhưng liệu người đó có nằm trong hai laọi người đó không?. Liệu nó có đủ can đảm căm ghét không?.
Có lẽ có những chờ đợi dù chẳng biết chờ đợi gì, vì cái gì và đợi để làm gì. Thế mà vẫn cúa đợi đấy. Nó là một đứa quá nhẹ dạ chăng hay quá sâu sắc tình cảm nên nó không thể nào nhìn nhận lại chính nó lúc này. Nó đang cố gắng tin vào điều kì diệu của cố tích sẽ xảy ra với nó chăng?. Nó có nên quên đi lời hứa đó và hãy xem đó và đừng bao giờ nghĩ về người với lời hứa đó có lẽ tốt cho nó không?, hay nó quên và vẫn buồn như vậy, phải làm sao cho nó tỉnh giấc mộng này???
Thứ Năm, 27 tháng 11, 2008
Đêm!!!!!!
Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2008
__♥♥♥♥__Nó.....♥♥♥♥___
Thứ Tư, 19 tháng 11, 2008
___♥♥♥...Đợi...♥♥♥__
Có những giấc mơ thật dài thật đẹp làm nó chìm đắm trong niềm hạnh phúc. Dẫu biết chỉ là giấc mơ rồi sẽ tan biến ...
Niềm hạnh phúc chỉ là ảo tưởng mà tự nó xây nên...
Dẫu biết dù đẹp đến nhường nào thì vẫn chỉ là giấc mơ…
Vẫn tự hỏi lòng mình sao cứ si mê lao vào…
Tại sao vẫn cứ ngu ngơ chìm đắm? …dại khờ…?
Phải chăng những gì tốt đẹp chỉ là giấc mơ
Có thể với nó là như vậy, nó cũng biết yêu và đã yêu một người nhưng hình như người đó không dành cho nó trong cuộc sống này. Nó đã chờ đợi và hy vọng rắng một ngày nào đó người đó sẽ đi tìm nó và sẽ bên nó. Nhưng lấy jì đảm bảo cho nó đây khi mà nó và người đó ở hai phương trời cách biệt, và có lần người đó bảo nó hãy nghe bài hát “anh sẽ đến”_Quang Dũng và hãy tin rắng một ngày nào đó sẽ đến bên nó. Thực ra nó chỉ tin vào đó như là một tia hy vọng mỏng manh còn sót lại. Nó đã đặt câu hỏi cho chính mình người đó có nhớ đến mình và sẽ cố làm như lời hứa với nó không hay chỉ là lời nói trong những câu chuyện vui thôi. Ai sẽ là người giải đáp các câu hỏi đó cho nó và đảm bảo cho trái tim yếu ớt của nó!!.Có lẽ nó thật ngốc?, ngốc cho tình yêu ảo thôi phải không?. Nó yêu và cứ chờ đợi …cứ chờ như vậy…Liệu người đó có nhớ đến nó như nó nhớ người đó không?.Có hy vọng sẽ gặp nó không hay đã lãng quên nó rồi, nó phải làm sao để quên đi người đó và không chờ đợi nữa mà vươn lên cuộc sống của chính nó…?????//
Nó quả thật là một cô gái ngốc nhất và yêu ngốc như nó!!
và với nó người đó chỉ trong giấc mơ và cứ chìm đắm trong giấc mơ đó. Nó cứ mong chờ một ngày một ngày không biết là khi nào...Có khi nào yêu thương trong nó phai tàn theo thời gian và nó có xót xa khi niềm tin đó bị tắt theo thời gian. Và nó chỉ ôm trong đau khổ của chính mình bị người đó lãng quên nó...
Thứ Tư, 12 tháng 11, 2008
Ngày nhiều chuỵện !!
Một ngày đầy những câu chuyện chẳng ra jì cả
D : Liên sao hôm nay mày mặc jì cả người toàn mãu đen như con quạ ây trông ngộ lắm
L : Sáng nay trời lạnh ghê mà mấy áo kia tui thấy mặc oài rồi hôm nay chơi cho có chút cá tính của tui chứ
D : tính khùng khùng điến chứ jì ?
L : Ừ
Ngồi học được một tiết thì cái Liên, này bây giờ hết tiết 1 rồi mày chở tui đi đây cái
D : Đi đâu ?
Liên : Đi chợ không, xuống chợ Tam Kì tui mua mấy cuộc len cái, chứ ngồi học môn này cũng chán có ngồi trong lớp cũng như không
D : Để tui nghĩ cái đã, tui không quen trốn học như này đâu nha, mà cũng thôi đành vậy chứ tui cũng thấy muốn đi chợ lâu rồi không đi với lại tui xuống mua một cuộc len nhỏ nữa trên chợ này không có
L : Ừ đi trên chợ này tui đi khắp rồi mà không có len như tui đan móc, chết thiệt đó không có thì có lẽ năm sau mới xong khăn này
D : Nhanh lên sao còn chần chừ trong lớp vậy đi nhanh còn về học chứ
Xuống đến chợ, mà chợ còn sớm nên chỉ có mấy gian hàng mở cửa và dọn hàng ra thôi
L : Còn sớm với lại tự nhiên voà chợ thấy đói như thế nào ấy đi ăn đi, mà sáng chưa ăn nên đi ăn đi
Dạo một vòng quanh chợ thấy cái món jì cũng ăn hoài nên hai đứa cứ dạo một vòng quanh gian hàng ăn uống, mãi đến một gian hàng đó là bún " xì dầu ',
L : Thôi ăn cái này đi, lâu rồi tui mới ăn cái này mấy năm rồi nhỉ ? từ hồi tui học 11 đến giò mới được ăn lại
D: Đây là lần đầu tui ăn chợ đó nghe, từ trước đến giờ không bao giờ đi ăn chợ như thế này đâu ! Cũng hay hay đấy
Mà sao hai đứa lại có thể chơi thân mà lại hay đi cùng nhau như vậy nhỉ
Một đứa thì lại dộng ( Liên ), một đứa lại tĩnh ( D), chắc có lẽ chúng bổ sung cho nhau chăng phải không nhỉ ?
Hai đứa dạo một vòng quanh chợ xem khi đã ăn xong và cũng mua được màu len mà cái Liên cần và tôi thì chẳng mua đưocj màu len mình cần. Khi dạo quanh một vòng bỗng cái Liên thấy một người đang bán bánh bột lọc một món mà Liên thích nhất< D :
L : Cô cho con một dĩa, ngồi xuống ăn đi D, ăn với tui cho vui
D : Mày chưa no sao ăn tô bún lúc nãy ợ cơm rồi, nó căng rồi mà cò ăn nữa,tui chắc chết với mầy quá!đã cố tình cả tháng nay nhịn ăn sáng để thực hiện việc tiết kiếm đi Qui Nhơn với mi mà Liên. Mà tui còn phải mua thêm mấy cuộn len nữa để móc áo mà, đi theo mi tui thấy mình thay đổi quá chừng luôn tự nhiên thích ăn là ăn không tính toán để tiết kiệm như mọi lần nữa. Mà công nhận dạo này tui có hơi hưởng thụ cuộc sống thật> Chắc ảnh hưởng tính mày của mi quá Liên ơi ?Nhịn mấy thnág nay làm tui ăn bù vào buổi sáng nay hả, cái jì mày thích ăn lại bảo tui ăn cùng
Khi đi với mày thì túi tiền còn đầy, đi mãi một lúc thì túi tiến hết sạch chỉ còn mấy đồng để gởi xe vào buổi tối thôi
L: Ê xem kìa cái áo đó đẹp chưa
D: Đẹp thật tui thích kiểu đó đấy, hay mày hỏi giá nó bao nhiêu đi
L: Cô , cái áo này bao nhiêu vậy cô
CÔ bán hàng " trăm mốt con "
D: Ui trời , tui chưa bao giờ mặc áo nào với giá như vậy đâu, bình thường là 45 nghìn là hết cos của tui rồi
L: Bình thường thôi, tui mua áo trăm sáu kìa
D: Thôi vè trường mau
L:ừ đi , mà nè đây là lần thứ hai tui rr bà trốn học bỏ giờ đây. Lần thì kì hai môn " thống kê xã hội học ", lần này nữa tui cho mi nhiễm những thói xấu của tui , hi hi hi
Thôi vô học đi, mà tui có mua kẹo đậu phộng hối lộ ông Nhất giúp tui rồi nè, lúc nãy tui đi với mi tui có nói với ông Nhất là nếu thầy hỏi thì nói là tui ra ngoài nghe Nhất , thế là ổng gật đầu rồi . Quà hối lộ của ông này Nhất, kẹo đậu đó nha , hi hi ( N: sướng ghê có kẹo ăn ) __ < font>
D: Thầy có điểm danh không N , không có jì bình thưòng
Hai đứa vào lớp học tiép hai tiết còn lại của buổi học hôm nay
D : Mi biết tui ước jì bây giờ không, cầu mong chiều mưa khỏi học " giáo dục thể chất ", chiều lại chạy nữa chứ mệt chết luôn!
L: sao giống tui vậy tui chạy cũng không được nên cũng mong là vậy
Mà ông trời có khi nào lại thương người ác như mình chứ, thôi chấp nhận an phận đi ! hi hi hi Buổi học tiếp tục và nhunưg câu chuyện của hai đứa cứ huyên thuyên mãi như vậy
D: Cuối cùng tui cũng móc xong cái khăb qùng cổ cho má rồi nè, vui quá đi mất he he he
Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008
Ngày 11 tháng 11 năm 2008
Sáng hôm nay trời đã chớm lạnh, cái se lạnh đãu mùa có thể làm cho mọi vật đề tha đổi chỉ sau một đêm đông đầu mùa. Mọi cảnh vật đã khoát cho mình một chíêc áo mới để tránh cái rét, con người cũng vậy ai cũng khoát cho mình một chiếc áo đã được chuẩn bị từ đầu mùa này rồi.Hôm nay là thứ ba rồi đấy cũng nhanh thật mới hôm qua đầu tuần mớ chúc mọi người vui vẻ bây giờ đã sag nagỳ thứ hai trong tuần rồi. ( D :) phải móc cho nhanh chiếc khăn quàng cổ sang đông rét buốt thật sự rồi đấy, mà cũng phải từ trước đến giờ có khi nào mình lại mặc áo ấm đâu lúc nào chỉ khoác chiếc áo mỏng bên ngoài lấy lệ thôi. Chiếc khăn này ước gì mình có ai đó quan trọng trong phần cuộc đời thì tặng cũng hay chứ bộ, nhưng thôi phải là cho mình ấm trước đã rồi mới có phần cho ai đó chứ , mà cũng hay sao không dành cho má Cuộc đời của má đã vất vả và lắm chông gai rồi, mồ côi cho từ rất nhỏ không có dấu ấn nhiều về người cha thân thương , còn mẹ thì mất lúc má học lớp chín .Rồi má lấy ba chỉ có hai bàn tay trắng và cố gắng không ngừng mới cho mình và đứa em trai không thua ai, mặc dù má và ba không cho đầy đủ không phải bằng sự quan tâm dịu dàng hay sâu sắc nhưng cho mình cảm nhận được nhiều ý nghĩa của cuộc sống này . Cảm ơn ba má nghen con sẽ cố gắng sống tốt
Chiếc khăn quàng cổ màu xanh ngọc này con dành cho má. Đúng rồi mình có má mà sao lại nghĩ đến người khác vớ vẩn thật mình phải làm cho trái tim mình ấm rồi mới có thể đem đến cho ai đó môt nguồn ấm áp chứ !!!!!!!!!!
Sáng hôm nay
Dậy Dậy di Hai sáng rồi kìa !! Dậy đi học chứ , dậy đi 5 h 30 rồi không thi trễ học bây giờ
Ờ dậy bây giờ vừa nói trong tiếng ngái ngủ , ủa hôm nay mưa nữa hả trời mà cũng hay khỏi mặc áo dài đi học he he he sướng ghê .?!
ủa hôm nay lại nghỉ 2 tiết học đầu hả N ? không nói sớm làm cho ta mất công lên lại phòng lấy túi xách . Ai mà biết được hả ? mà hay mình lại được đọc tiếp cuốn sách " phải lấy nguươì nhu anh " , mà N đọc xong chưa tui đang đọc hay thiệt đó có chút jì đó buồn nhưng mà cũng hay . Chắc đọc xong tối khỏi ngủ luôn lại nghĩ ngợi lung tung nữa đây ?// Mà dzo duyên thật trong truyện mà cú hay nghĩ phải không < D : Thôi nhanh lên tiết ba học rồi kìa ừ nhanh nhưng mà đọc luôn vài dòng này đã , mà kì này không thi lại mấy môn cũng là chuyện lạ đây cứ suốt ngày lại vô thư viện làm mấy trang tiểu thuyết , với truyện này mà không thi lại mà cũng không sợ đâu N có đồng mon nè tui cũng rứa he he
Ê chiều học chủ nghĩa xã hội hả ?
Ừ ở khu giảng đường ấy , chán thật lại ngủ gục nữa quá sao chán quá vậy !! chưa biết làm sao bây giờ học thì phải học thôi mà !! Cố lên
Thôi lên lớp không thì phải đứng ngoài cửa với cô này bây giờ, thôi đi